Sự tích hoa hướng dương
11 tháng trước
Hoa Hướng Dương luôn hướng về mặt trời, trong tình yêu loài hoa này đại diện cho sự thủy chung, dù người bạn yêu ở bất cứ đâu, đi bất cứ nơi nào trong bầu trời này thì tình yêu của bạn dành cho họ cũng không thay đổi, người bạn yêu giống như mặt trời tỏa sáng và sươi ấm trái tim bạn.

 

Ngày xửa ngày xưa có một đôi trai gái yêu nhau tha thiết, quả thật họ rất đẹp đôi trai tài gái sắc tưởng chừng tình yêu của họ không có gì chia rẽ được .

Ngày qua ngày họ vui đùa bên nhau ở trên cánh đồng bát ngát màu xanh của cỏ.

Một ngày nọ cũng ở trên cánh đồng xanh đó, giữa một ngày nắng đẹp trời xanh và cao. Hai người vẫn như thường lệ vui đùa với nhau, sau khi mệt nhoài họ ngả lưng xuống dưới tấm nệm cỏ đó, cùng nhau ngắm bầu trời.

Bất chợt cô gái hỏi chàng trai:

- Anh ơi! Bao giờ thì mặt trời sẽ không chiếu sáng nữa nhỉ

- Anh không biết đâu

- Thế không biết bao giờ thì bầu trời hết trong xanh thế này anh nhỉ?

- Anh cũng không biết nữa - chàng trai nói

Cuối cùng cô gái hỏi chàng trai :

- Thế có khi nào chúng mình xa nhau không anh ?

- Mình chỉ xa nhau khi mà bầu trời không được mặt trời chiếu sáng, và nó cũng không còn màu xanh nữa.

Cô gái rất hài lòng vì câu trả lời của chàng trai. Tuy nhiên sự đời không đẹp đẽ như nhiều người mơ ước. Một đêm nọ chàng trai đến gặp người mình yêu và nói:

- Chúng ta chia tay nhau nhé

Thật sự ngỡ ngàng cô gái hỏi chàng trai :

- Trước kia anh đã từng nói với em rằng chúng ta chỉ chia tay nhau khi bầu trời không được mặt trời chiếu sáng nữa và nó cũng không còn màu xanh, sao bây giờ anh lai nói chia tay em.

Ngước mắt lên nhìn trời chàng trai nói :

- Em hãy nhìn đi bây giờ bầu trời không còn được mặt trời chiếu sáng nữa, và bầu trời không phải màu xanh mà chỉ có màu đen thôi.

Rồi chàng trai quay bước ra đi bỏ lại cô gái thương khóc một mình. Cô khóc mãi khóc mãi. Cô quay mặt về hướng mặt trời để hi vọng ánh nắng khi trời sáng, lúc cô nhìn thấy tia nắng đầu tiên cũng là lúc chàng trai trở về với cô. Tuy nhiên khi trời sáng khi mà cô cảm nhận được ánh sáng ấm áp của mặt trời chiếu vào mặt mình cũng là lúc người con gái si tình đó biết mình đã mù. Cô không còn nhìn thấy ánh nắng mặt trời cũng không còn nhìn thấy màu xanh của bầu trời, nhưng cô vẫn quay mặt của mình về hướng mặt trời với hi vọng là một khi nào đó mắt cô sáng lại cũng la lúc người yêu của cô theo cùng tia nắng đầu tiên đó quay trở lại. Ngày qua ngày người con gái đó đã làm như vậy, cho đến một ngày cô biến thành một loài hoa luôn luôn hướng về mặt trời và người ta gọi đó là Hoa Hướng Dương. 

Câu chuyện về hoa hướng dương khép lại ... 1 câu chuyện buồn,có lẽ .Nhưng những niềm hy vọng thì ko bao giờ chấm dứt... Loài hoa luôn hướng về phía mặt trời, luôn tràn ngập tình yêu thiết tha với bao nhiêu mong đợi và khát vọng,dù đau khổ,những niềm tin vẫn không bao giờ tắt! Nếu ai yêu loài hoa này...cố gắng vươn lên như hướng dương,và những ai chưa yêu...nghe tên gọi của loài hoa ấy,cũng hãy hướng về phía mặt trời..

 

Sự tích hoa hướng dương 2

Thuở xa xưa khi trái đất còn ngập chìm trong đêm tối hoang sơ, những bông hoa ủ rũ nép bên nhau để tìm hơi ấm. Không gian luôn chìm trong một màn đêm u tối, vắng lặng không một tiếng chim ca.

Ngày lại ngày trôi qua trong buồn bã. Các loài hoa chỉ biết chờ và hát những bài ca buồn bã, hi vọng sẽ có một điều kỳ diệu xảy ra giải thoát chúng khỏi những ngày dài u tối...

Trong khi những giọt nước mắt vương trên cánh hoa giá lạnh, chợt các loài hoa cảm nhận được một luồng hơi ấm lan tỏa và cả không gian bỗng nhiên bừng sáng. Điều kỳ diệu mang tên Mặt trờiđã đến đem theo những tia nắng ấm áp, những làn gió nhẹ xua tan màn đêm tăm tối... Một thời kỳ tươi sáng mở ra cho trái đất. Một thời kỳ đầy sức sống và thanh bình...

Dưới ánh nắng ấm áp của mặt trời, muôn loài hoa nở rộ khoe sắc thắm, ong bướm bay lượn rập rờn hòa trong bản giao hưởng của trăm tiếng chim ca. Tất cả đều dành cho mặt trời tình cảm yêu thương nhất. Những bông hoa đều khoác lên mình màu sắc tươi đẹp, hương thơm quyến rũ để mong có được tình yêu của Mặt trời...Trong muôn nghìn bông hoa rực rỡ ấy có một bông hoa tên là Hướng dương. Hoa Hướng dương cũng mang trong tim một tình yêu cháy bỏng với Mặt trời. Hoa quyết định nhuộm vàng mình, cũng như luôn vươn cao mình hướng về mặt trời mặc cho những lời đường mật của ong bướm, lời thì thầm của làn gió và sự dịu dàng của mây...

Mặt trời vô tình không hiểu được tình cảm của hoa hướng dương, vẫn vô tư dạo chơi trên trời cao và tỏa ánh nắng sưởi ấm cho muôn loài. Hoa Hướng dương buồn lắm, sau bao ngày đau đớn trong tuyệt vọng, hoa quyết định sẽ bứt mình khỏi mặt đất bay đến gần mặt trời để nói cho mặt trời biết tình cảm của mình...

Dù rất đau đớn, hoa vẫn cố vươn mình lên. Tự nhủ vẫn còn nặng lắm hoa bèn bứt những chiếc lá ra khỏi mình... Vẫn không thể cất mình lên nổi, hoa bèn bứt nốt những cánh hoa và hoa thầm nghĩ: "Dù mình có xấu xí đến đâu, dù mặt trời có từ chối mình thì chỉ cần mình nói ra được tình cảm trong lòng là đủ lắm rồi ...". Hoa Hướng dương lả đi nhưng bỗng hoa cảm thấy mình đang bay lên, bay đến với mặt trời. Trong những phút giây cuối cùng hoa Hướng dương vẫn luôn nghĩ đến mặt trời với nụ cười trên môi.

Thời gian như ngừng lại, gió cất tiếng khóc than, muôn hoa thổn thức cho sự hi sinh vô điều kiện vì tình yêu của hoa Hướng dương... Mặt trời đến, lặng mình trước tình yêu mãnh liệt của hoa Hướng dương. Những giọt nước mắt của Mặt trời lăn xuống rơi lên những cánh hoa vàng óng ...

Kể từ ngày đó những bông hoa Hướng dương luôn vươn mình lên thật cao hướng tới mặt trời và Mặt trời cũng luôn dành cho hoa Hướng dương những tia nắng ấm áp đầu tiên trong ngày với tất cả tình yêu dịu ngọt...

Nguồn Đà Lạt trong tôi

Tin tức mới

Scroll
.